Tổng hợp Chồng không quan tâm khi vợ mang thai là conpect trong bài viết bây giờ của blog Làm đẹp Reviews. Theo dõi nội dung để biết đầy đủ nhé.
Chồng không quan tâm khi vợ mang thai không phải là câu chuyện quá xa lạ với chị em phụ nữ. Không ít bà bầu rơi phải tình trạng chồng chán, chồng chê khi vác một bụng bầu to tướng. Hãy đọc câu chuyện của mẹ bầu 9x dưới đây nhé!
Mục Lục
Chồng không quan tâm khi vợ mang thai
Tôi nghĩ, chắc chắn những người đọc bài tâm sự này của tôi cũng từng bị chồng vô tâm, hoặc chồng không quan tâm khi vợ mang thai. Tôi chỉ muốn chia sẻ câu chuyện của mình để nhận được lời khuyên của mọi người, giúp tôi được an ủi hơn.
Năm nay tôi mới 26 tuổi, chồng tôi đã 30 tuổi. Tôi là một nhân viên văn phòng , nên thời gian đi làm và công việc không có gì đặc biệt. Cứ sáng đi, tối về, ngày nào cũng như ngày nào.
Chồng tôi thì khác nhiều, anh làm ngành xây dựng, hay đi làm các công trình ở xa. Vì thế, chồng lúc nào cũng bận rộn và thường xuyên vắng nhà. Những chuyến đi của anh có khi tới 1 tuần, cũng có lúc đến 10 ngày.
Thời gian mới cưới, chúng tôi rất hạnh phúc vì hai vợ chồng lúc nào cũng quan tâm, chia sẻ suốt ngày nhưng không biết chán. Hạnh phúc đó giản dị, bình yên đến lạ. Nhưng mọi thứ đều thay đổi khi tôi mang thai lần đầu.
Như những bà mẹ khác, thời gian mang thai 2 tháng đầu là thời gian khó khăn và vất vả nhất. Tôi bị nghén nặng, chẳng ăn uống hoặc làm được bất cứ việc gì ra hồn. Có những hôm t phải nghỉ làm, chỉ ở nhà để nằm truyền nước vì bị suy nhược cơ thể.
Thời gian 2 tháng mang thai, chồng tôi là người lo mọi việc trong nhà. Mặc dù anh rất bận rộn, nhưng thỉnh thoảng anh tranh thủ chạy về nhà để lo cho tôi ăn, uống. Khi đó, tôi rất hạnh phúc và cảm động khi chồng quan tâm mình như thế.
Trải qua hai tháng đầu tiên khi mang thai, tôi cũng đỡ nghén và quay trở lại làm việc. Lúc này, tôi cũng đã tự chăm sóc bản thân nhưng chồng tôi lại có thái độ hoàn toàn khác.
Dường như, anh chỉ quan tâm tôi những lúc tôi khó khăn, không làm được gì. Nhưng đến lúc bình thường, anh cho rằng, tôi khỏe rồi thì không cần chăm sóc nữa. Có những buổi tối ăn cơm xong anh lại đi. Tôi có hỏi, anh bảo vì công việc nên phải đi tranh thủ.
Hoặc có khi đơn giản, ăn cơm xong anh cũng không muốn ở nhà cùng vợ, mặc dù đi làm cả ngày. Ăn cơm xong, anh xách máy tính ra quán cà phê ngồi làm việc hoặc gặp bạn bè chứ không muốn ở nhà.
Chồng không quan tâm khi vợ mang thai khiến tôi chán nản
Chồng không quan tâm khi vợ mang thai, tôi cứ nghĩ mình không rơi phải hoàn cành này. Nhưng giờ đây, tôi lại là nhân vật chính của câu chuyện, lúc nào cũng cảm thấy thiếu tình yêu từ chồng.
Hôm nào đi ra ngoài, cũng phải 12h anh mới về đến nhà. Có những hôm tôi mệt, ngủ trước nên cũng chẳng biết anh về lúc nào. Đến buổi sáng tôi dây đi làm thì anh cũng chưa dậy. Hai vợ chồng chỉ chạm mặt nhau vào bữa cơm tối.
Cứ thế, hai vợ chồng thưa dần những cuộc tâm sự, nói chuyện với nhau. Anh chẳng cần hỏi tôi đi khám thai thế nào, muốn ăn gì, có cảm thấy mệt hay không… khiến tôi rất tủi thân.
Có những lần tôi góp ý, anh cũng đưa tôi ra ngoài gặp bạn bè anh nhưng ngày hôm sau lại đâu vào đấy. Tôi thấy, anh quan tâm tới tôi như bị ép buộc, vì anh không thấy thoải mái tí nào.
Anh luôn nói anh bận cả ngày, không đưa tôi đi về chơi nhà mẹ đẻ được, không làm được việc nhà nhưng vẫn có thời gian đi chém gió với bạn bè và đam mê bất tận với bóng đá. Có những hôm công trình đang cần bàn giao gấp nhưng chỉ cần bạn gọi có bóng đá là anh cũng sẵn sàng gác lại công việc.
Thời gian vợ mang thai thay bằng thời gian anh dành cho công việc và những mối quan tâm khác. Tôi đi làm, các đồng nghiệp còn hỏi thăm tôi nhiều hơn cả chồng hỏi thăm. Những lúc họ hỏi “Dạo này chồng bổi bổ sao rồi” khiến tôi lại ứa nước mắt.
Đi làm còn vui vẻ, về nhà tôi lại lủi thủi một mình trong căn nhà trống vắng. Gia đình và bạn bè đều ở xa, sức khỏe thì không cho phép để hoạt động quá nhiều.
Mang thai lúc khỏe mạnh thì ít, lúc mệt mỏi thì nhiều. Càng ngày tôi càng khó chịu với chồng. Tôi cảm thấy bị bỏ rơi trong chính ngôi nhà của mình. Bây giờ khi mang thai đã khiến tôi cảm thấy buồn vì chồng thế này thì khi sinh con ra, còn nhiều chuyện phải làm mà không có sự giúp đỡ của chồng, tôi sẽ như thế nào.
Có những lúc quá chán nản, chán chồng không quan tâm khi vợ mang thai, tôi thường lấy cớ về nhà ngoại. Tôi muốn tạo cho mình tâm lý thật thoải mái, gạt bỏ những bức bối với chồng để đầu óc thật nhẹ nhàng, có vậy sau sinh con ra mới xinh xắn, có khuôn mặt vui tươi. Tôi phải nghĩ cho con tôi trước đã. Tôi phải học dần cách tự quan tâm cho chính mình chứ không chông chờ vào người khác nữa.
Giờ đây, tôi đã đến tháng bầu thứ 5. Tôi nhẩm đếm từng ngày đứa con mình chào đời. Tôi hy vọng có con sẽ chấm dứt cảm giác buồn, hụt hẫng với chồng. Biết đâu, khi chồng nhìn thấy con sẽ thay tâm đổi tính mà quan tâm mẹ con tôi nhiều hơn.