Chia sẻ Thái độ chồng không vui khi biết vợ mang thai con gái là chủ đề trong nội dung bây giờ của chúng tôi. Theo dõi content để biết chi tiết nhé.
Thái độ chồng không vui khi biết vợ mang thai con gái. Cả chặng đường đi siêu âm về, chồng thể hiện rõ nỗi buồn và thật vọng trên khuôn mặt, khiến tôi cũng chẳng thể nào mà vui được.
Năm nay tôi 31 tuổi nhưng mới mang thai lần đầu. Kể về lần đầu mang thai này, chắc câu chuyện của tôi chẳng có gì vui ngoài nỗi buồn và nước mắt. Tôi cảm thấy rõ thái độ chồng không vui khi biết vợ mang thai từ sự vô tâm, hờ hững của chồng. Anh không hỏi han mẹ con tôi có khỏe không, cũng chẳng hỏi tôi có muốn ăn thêm gì không?
Thời gian biết mình mang bầu, tôi hí hửng vô cùng vì phải sau 1 năm khi cưới, tôi mới có em bé. Từ ngày cưới, tôi biết mình khó có con vì ảnh hưởng của buồng trứng, chồng biết vậy cũng buồn lắm.
Khi đó, chồng luôn động viên nhưng tôi hiểu, anh vẫn rất buồn và lúc nào cũng nghĩ nguyên nhân tất cả là do tôi. Nhiều khi anh tỏ ra giận giữ khi thấy gia đình bạn bè con cái đề huề rồi mà gia đình mình thì chưa có gì.
Tôi cũng không dám nói gì, vì tôi biết, phần lớn vấn đề là do tôi. Vì thế, lúc nào tôi cũng cố gắng chạy chữa cho tới khi mang bầu mới thôi.
Cố mãi, cuối cùng tôi cũng có bầu, tôi vui rất nhiều khi biết tin này. Tôi cứ nghĩ sẽ làm gì đó để chồng bất ngờ nhưng trong thời gian đầu đó, chồng lúc nào cũng bận, bận đi công tác, bận họp, bận liên hoan, đi sự kiện, đi khách…
Về tới nhà định nói nhưng lúc nào chồng lúc nào cũng trong tình trạng say, lại càu nhau khiến tôi tự ái. Cuối cùng đi ngủ là lại qua một ngày.
Xem thêm: Tâm sự lần đầu sẩy thai của phụ nữ tuổi 30
Càng ngày, tôi cảm nhận được sự vô tâm, hờ hững, chán nản của chồng. Anh chẳng lúc nào hỏi thăm tôi có khỏe không, có gì mua sắm hay đi chơi đâu không. Mấy tháng mang bầu ốm nghé, mệt mõi anh cũng không biết, anh nghĩ tôi bị căng thẳng vì công việc. Anh bảo tôi đi khám vì nghi tôi bị đau dạ dày.
Khuyên là vậy nhưng anh cũng chẳng them hỏi thăm xem tình trạng thế nào dù là đau dạ dày thật hay không. Tôi biết, ảnh chí có công việc và bàn nhậu. Đúng hơn là anh đang chán tôi không sinh con được cho anh. Bạn bè anh đi đâu cũng cho vợ con đi cùng, có lẽ anh cảm thấy chạnh lòng.
Nhiều lúc, tôi muốn tìm cơ hội nói với chồng để chồng vui nhưng anh thật sự bận, không bận thì về nhà trong tình trạng hơi mem trong người. Có lần rủ chồng đi ăn nhà hàng để tạo không gian nói thì anh từ chối, bảo tôi lắm chuyện… Chỉ những cái đó thôi chồng cũng làm tôi mất hứng. Và thế, tôi quyết định im lặng không nói gì hết.
Cứ thế, bụng càng ngày càng to. Chồng hỏi tôi, sao ăn mặc lôi thôi và cũng chưa bao giờ nghĩ tôi có thể có bầu. Tôi thèm cái này, nhờ chồng mua nhưng toàn kêu bận hoặc không tiện đường.
Lần đầu mang bầu, tôi tha thiết muốn chồng san sẻ, chia sẻ những khó khăn và những niềm vui. Tôi quyết định đi khám thai một mình, âm thầm đi khám và chăm sóc con. Sự khác biệt trên cơ thể, chồng tôi nằm cạnh cũng không hề biết. Như vậy có phải chồng quá vô tâm?
Đến một ngày, mẹ chồng tôi phát hiện ra tôi có bầu thì chồng tôi mới giật mình, trách tôi sao không nói. Vì thế, lần siêu âm tiếp theo chồng bảo đưa tôi đi. Nhưng khi siêu âm biết con là con gái, tôi thấy rõ nét buồn trên khuôn mặt anh.
Xem thêm: Tâm sự sống chung với mẹ chồng sau khi sinh
Cả chặng đường về nhà anh chẳng nói gì với tôi, lại cái khuôn mặt nặng nề thất vọng như mọi khi. Tôi lại càng trở nên suy sụp. Tôi nghĩ chắc anh phải vui lắm vì tôi rất khó mang bầu nhưng thái độ của chồng khiến tôi trở nên hận anh.
Tôi hận anh vì quá ích kỷ với vợ, với con. Con trai hay gái đâu phải lỗi của tôi. Nhưng khi bố mẹ góp ý thì anh cáu, anh bảo lỗi hoàn toàn là do phụ nữ.
Anh bây giờ chẳng như lúc yêu. Giờ là vợ chồng thì có nhiều thứ thay đổi khiến tôi mệt mỏi. Bây giờ tôi mới bầu tháng thứ 5 mà lúc nào cũng cũng nghĩ sau này sẽ nuôi con một mình. Tôi cũng chẳng cần sự quan tâm của anh nữa, vì anh đâu có tha thiết gì cái bầu này.
Khi chưa lấy chồng, tôi chưa bao giờ nghĩ mình lại lâm vào hoàn cảnh như bây giờ. Gía như tôi vững lập trường không lấy chồng hoặc chọn người kỹ hơn thì hay biết mất. Không biết cho tới khi con gái tôi chào đời, bố nó sẽ đón sự thật này như thế nào? Tôi phải làm sao đây?
Xem thêm: Làm gì khi thất nghiệp ở tuổi 30?